Hôm nay là ngày “Thầy thuốc Việt Nam”, chúng tôi không thể không nhắc đến những người Thầy đi trước, những người thầy thuốc chân chính, những “lương y như từ mẫu”. Họ là những người nổi tiếng như Hải thượng Lãn ông Lê Hữu Trác, Cố Giáo sư Bác sĩ Tôn Thất Tùng, Cố Giáo sư Bác sĩ Hồ Đắc Di, Cố Giáo sư Bác sĩ Đặng Văn Ngữ, và nhiều thầy thuốc khác… Hoặc có rất nhiều người trong số họ chỉ là những thầy thuốc bình dị, sống và làm việc giữa đời thường, lặng lẽ làm công việc cứu người. Tất cả đã góp phần tôn vinh cho nghề của chúng tôi, và chúng tôi cũng ý thức được từng phút, từng giây trách nhiệm nghề nghiệp của mình không phải chỉ riêng ngày hôm nay.
Từ trước đến nay có biết bao nhiêu chuyện vui, buồn, những chuyện tốt xấu, khen chê xung quanh nghề chúng tôi nhưng trên tất cả chúng tôi không biết nói gì hơn là cầu chúc cho những người bệnh chóng bình phục trở về với gia đình, sống hạnh phúc và đóng góp sức mình cho xã hội.
Cuối lời, chúng tôi xin được phép trích dẫn bài thơ của Bs. Nguyễn Văn Luân – Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Vạn Hạnh đã trên 40 năm trong nghề “phẫu thuật”
Áo trắng Vạn Hạnh
Nhớ sáng ấy bầu trời nắng đẹp
Nhát cuốc đầu đặt móng nơi đây
Từ ngày ấy đến hôm nay
Nhiều ngàn ngày có lẻ
Quấn quít bên nhau, có già có trẻ
Bệnh Viện Đa khoa Vạn Hạnh chúng mình
Màu áo trắng yên bình
Dù cho mồ hôi thấm đẫm
Ngày qua ngày, trải năm tháng
Tất cả chúng mình một dạ yêu thương
Tất cả chúng mình chung một con đường
Yêu người bệnh, như yêu mình khi đau yếu
Yêu người bệnh, như yêu mình khi vắng thiếu
Một bàn tay mềm dịu mẹ hiền
Bỏ đi qua những nồi buồn phiền
Nhân màu trắng tràn đầy “VẠN HẠNH”